October 25, 2014

Mưa có lạnh chăng

Trời cứ mưa rả rích, lâu lâu lại dội một lượt nặng hạt, nghe ào ào. Đèn đường cúi dưới mưa. Khoác cái áo mưa lên balo trên lưng, bật cái ô lên che, ngại ướt, khẩn trương bước trên vỉa hè, đi về.

Đến một đoạn, như thói quen, nhìn vào chỗ con chó mình thường la cà làm quen, nó hay ngồi chỗ này, mặt xám xị. Nó khá dữ, người ta bảo chó có thân khác màu mà mõm đen là thường dữ, có lúc xoa đầu được nó, có lúc nó đớp vào tay cảnh cáo, đủ để thót.

Tối nay không có nó ngồi đó, chắc do mưa. Bù lại, có bốn đứa con trai choai choai, hai đứa nằm co, một đứa ngồi tựa nhìn mông lung ra đường, đứa còn lại trông to nhất, đang ngồi tay bó chân, gục đầu trên gối.

Dừng lại một, nhìn quét hết lượt. Đứa đang ngồi lay nhẹ mấy đứa kia ngẩng dậy, cử chỉ lo lắng. Nghĩ vẩn vơ, mình đổi về hướng đi về, lững thững bước đi, chậm chạp hơn. Mưa vẫn to vậy, bỗng cảm giác giường như cái ô hơi thừa, bởi đã có áo mưa.

Cùng lúc, một đôi nam nữ nhờ che ô giúp để đi qua bên kia đường, rồi đi ngược lại hướng mình về, được đoạn khá xa, họ bảo được rồi. Mình nghe lời cảm ơn và quay lại.

Đến đoạn lúc nãy, nhìn đối diện qua bên kia đường, mấy đứa lại gục, lại nằm. Quyết định sang gặp.

Đi cắt qua đường, không quay lại chỗ đèn đỏ xanh, lại gần. Thấy mình tiến lại, mấy đứa ngồi dậy, có vẻ lo lắng, hơi nhốn nháo.

Sau một lúc hỏi thăm, đứa to con nhất kể, cả bọn từ Nghệ An vào, xuống xe từ trưa, cũng chưa ăn gì, trưa mệt ngủ bên kia cả mấy đứa (mình đoán bên sảnh ngân hàng Vietcombank, thấy nó trỏ). Lúc dậy thấy mất cái balo chứa quần áo và mấy thứ đồ mới mua để đánh giày.

Đúng hay sai chưa biết, nhưng đúng nếu vậy thật thì kẻ nào nỡ lấy đồ của bọn nhóc đúng là... haiz. Tệ!

Thấy chẳng giúp được gì, ví thì còn mỗi hai ngàn đã nhàu, ít chục muốn đưa cũng chẳng thể, :sosad:. Thôi thì đưa cho cái ô, mấy đứa muốn di chuyển chỗ nào còn có mà che. Mấy đứa cũng không chối, rồi mắt lấm lét hỏi "anh mang balo chứ có chai nước nào không cho em xin". Sau câu trả lời "mình không có mang theo rồi". Nó rịu mắt xuống. Thôi chờ chút, để mình quay lại Cty lấy cho ít nước.

Quay lại Cty, loanh quanh tầng trên tầng dưới nhặt được mấy chai nước giải khát đã dùng, sang máy lọc lấy đủ mấy chai, xong rồi quay ra về.

Đến nơi, đưa cho mấy đứa. Cảm ơn rồi chúng nó chia nhau uống, hiện rõ cơn khát.

Mình chào rồi quay đi. Đôi phút, sau khi lững thững đi qua đèn đỏ, quay lại nhìn, chỉ kịp thấy lưng mấy đứa bấp bênh trên vỉa hè, hướng về bến xe.

Dép tổ ong dầm nước đi về.

Trời vẫn mưa.

September 12, 2014

[Sưu Tầm] 9 BÀI HỌC LÀM NGƯỜI

1. Trên đường đời, con sẽ gặp những người đối xử tệ với mình. Không ai có bổn phận phải đối xử tốt với con, trừ bố mẹ. Đối với những người đối xử tử tế với con, hãy trân trọng và biết ơn, nhưng cũng hãy đề phòng họ. Họ có thể đối tốt với con vì mục đích nào đó. Hãy tìm hiểu động cơ thực sự. Đừng vội kết luận một người là tốt chỉ đơn giản vì họ ưu ái con.

2. Không ai là không thể thay thế. Không có thứ gì trên thế giới này con phải bám chặt lấy hay cố sở hữu bằng mọi giá. Nếu con hiểu điều này, thì về sau, dù mất bất cứ điều gì trong đời, con vẫn có thể đứng vững.

3. Cuộc đời rất ngắn ngủi. Đừng phí thời gian và năng lượng vào những người, việc, thứ không cần thiết. Nếu con làm vậy, sau này con sẽ nhận ra rằng con đã lãng phí tất cả những ngày tháng qua.

4. Không có gì trên thế giới là mãi mãi, kể cả tình yêu. Tình cảm có thể thay đổi theo thời gian. Nếu một ngày nào đó con mất đi người con từng yêu tha thiết, hãy nhẫn nại. Đừng cố níu kéo những gì đã mất hay phóng đại cảm xúc của mình. Thời gian sẽ làm dịu nỗi đau. Thời gian sẽ hàn gắn tất cả.

5. Không phải tất cả những người thành công đều học hành đến nơi đến chốn, nhưng điều này không có nghĩa là con có thể bỏ bê việc học của mình. Kiến thức con có được là tài sản lớn nhất của con.

6. Bố không mong đợi con sẽ chăm lo cho bố khi bố về già. Cũng vậy, bố không có trách nhiệm phải bao bọc con khi con đã trưởng thành. Con có thể đi xe bus hay lái xe Benz đắt tiền. Tương tự, con có thể ăn mì gói hay bào ngư. Lựa chọn đó thực sự do con.

7. Con có thể đối xử tốt với người ta nhưng đừng hy vọng họ đáp lại con như vậy. Nếu con không thể nhìn thấu điều này, về sau con sẽ chỉ có thêm nhiều đau khổ, thất vọng.

8. Rất nhiều người mua vé số suốt nhiều năm nhưng cuối cùng họ vẫn trắng tay, nghèo đói. Để thành công hay giàu có, con đều phải nỗ lực hết mình. Có một điều đơn giản cần nhớ là: Trên thế giới này không có gì miễn phí.

9. Chúng ta ở bên nhau như một gia đình chỉ trong cuộc đời này thôi, dù con thích hay không. Vì thế, hãy trân trọng và nâng niu khi chúng ta bên nhau, chia sẻ, gắn bó. Dù muốn hay không, chúng ta sẽ không thể gặp nhau ở kiếp sau…